DANH MỤC SÁCH
SÁCH MỚI CẬP NHẬT
Nghiên cứu triết học Trung Quán
Nguyên tác: A Study of the Mādhyamika System
Dịch giả: Thích Nhuận Châu
Năm xuất bản: 2012
Ngôn ngữ: Tiếng Việt
Thư mục
Sách chỉ để tham khảo.
Đăng nhập để đọc sách này.
Nghiên cứu triết học Trung Quán của học giả Ấn Độ lỗi lạc T. R. V. Murti là một công trình nghiên cứu sâu sắc và toàn diện về Trung Quán Tông (Mādhyamika)—trường phái triết học trung tâm của Phật giáo Đại thừa, do Bồ tát Long Thọ sáng lập. Tác phẩm này được giới học thuật quốc tế đánh giá là một trong những khảo cứu xuất sắc nhất về triết lý Tánh Không (Śūnyatā).
Murti không chỉ đi sâu vào nguồn gốc lịch sử và quá trình phát triển của Trung Quán mà còn phân tích một cách tỉ mỉ biện chứng pháp (Dialectic) sắc bén của Long Thọ. Biện chứng pháp này được sử dụng để phê phán và vô hiệu hóa mọi quan điểm cực đoan về sự tồn tại (Hữu) hay không tồn tại (Vô), từ đó làm sáng tỏ "Con Đường Trung Đạo" của Đức Phật.
Cuốn sách khẳng định Tánh Không của Trung Quán không phải là chủ nghĩa hư vô (nihilism), mà là một hình thái Tuyệt Đối Luận (Absolutism) thuần túy, giúp giải thoát tư tưởng khỏi mọi giáo điều và giới hạn của lý trí. Đây là tài liệu vô cùng giá trị và cần thiết cho bất kỳ ai muốn khám phá chiều sâu triết học của Phật giáo Ấn Độ và tầm ảnh hưởng vĩ đại của nó đối với toàn bộ nền triết học Á Đông.
TẬP I: NGUỒN GỐC VÀ SỰ PHÁT TRIỂN TRIẾT HỌC TRUNG QUÁN
CHƯƠNG I: HAI TRUYỀN THỐNG TRONG TRIẾT HỌC ẤN ĐỘ
I. Hệ thống Triết học Trung quán–Vai trò và Ý nghĩa.
II. Tổng quan về hai truyền thống chình trong Triết học Ấn Độ.
III. Áo nghĩa thư (Upaniṣad) và Đạo Phật.
IV. Phải chăng Phật giáo Nguyên thuỷ thừa nhận Hữu ngã luận?
V. Những bình luận phản ứng Vô ngã luận của Phật giáo.
CHƯƠNG II: SỰ IM LẶNG CỦA ĐỨC PHẬT VÀ KHỞI NGUYÊN CỦA BIỆN CHỨNG PHÁP
I. Vài cách hiểu về Vô ký.
II. Đặc tính tương phản của Vô ký.
III. Giải pháp của Đức Phật về vấn đề.
IV. Kiến giải về Vô ký của A-tỳ-đạt-ma.
V. Thực tại siêu việt tư duy phân biệt.
VI. Chân nghĩa sự im lặng của Đức Phật.
VII. Dự liệu của tư tưởng Trung quán.
CHƯƠNG III: SỰ PHÁT TRIỂN CỦA HAI TRUYỀN THỐNG VÀ SỰ HƯNG KHỞI CỦA HỆ THỐNG TRIẾT HỌC TRUNG QUÁN
I. Khái quát sự phát triển hai truyền thống triết học Ấn Độ.
II. Sự phát triển của các hệ thống triết học Hữu ngã luận.
III. Sự phát triển của các hệ thống triết học A-tỳ-đạt-ma.
IV. Sự chuyển tiếng sang Triết học Trung quán.
V. Bát-nhã Ba-la-mật-đa và sự phát triển hệ thống triết học Trung quán.
VI. Trung quán và các luận điển (từ năm 150 đến 800)
1. Thời kỳ đầu tiên–Long Thụ (năm 150 stl.) và Thánh Thiên (từ năm 180 đến 200 stl.)
2. Thời kỳ Phật Hộ (Buddhapālita) và Thanh Biện (Bhāvaviveka)
3. Thời kỳ Nguyệt Xứng và Tịch Thiên (Śānti Deva)
4. Thời kỳ thứ tư: Tịch Hộ (Śāntarakṣita) và Liên Hoa Giới (Kamalaśīla).
CHƯƠNG IV: ẢNH HƯỞNG CỦA BIỆN CHỨNG PHÁP TRUNG QUÁN
I. Ảnh hưởng của Trung quán đối với Duy thức tông.
II. Tương quan giữa hệ tư tưởng Trung quán và Phệ-đàn-đa (Vedānta).
Bình luận